chuyện Ðạo Bậc Sơ Thiện
LÒNG NGƯỠNG MỘ PHẬT PHÁP CỦA VUA A DỤC
ÐỨC PHẬT VỚI LA HẦU LA
ÐỨC PHẬT ÐỘ CHO NGƯỜI GÁNH PHÂN

LÒNG NGƯỠNG MỘ PHẬT PHÁP CỦA VUA A DụC
(chuyện Ðạo Bậc Sơ Thiện)
Vua A Dục trước là con người độc ác, từ khi theo đạo Phật, đổi thành người rất nhân từ. Hồi mới theo đạo Phật vì lòng cảm mộ quá dồi dào nên mỗi khi ngự ngoài đường, hễ gặp các vị Tỳ Kheo nào đi ngang qua, liền xuống kiệu khấu đầu lạy. Có vị Ðại thần tên là Da-Tát, lấy làm quá đáng bèn cản ngăn vua rằng: "Các thầy Tỳ kheo kia chẳng qua là những người các cấp đi hành khất ngoài đường, không đáng tôn trọng".
Vua im lặng không trả lời. Cách vài ngày, vua truyền cho các quan văn võ, mỗi ông phải đem bán một đầu súc vật, và cho biết giá bán các đầu ấy như thế nào. Ông Da-Tát thời phải bán một đầu người. Các đầu súc vật thời bán được với một giá tiền sai khác hơn kém nhau, duy có đầu người của ông Da-Tát bán thì không ai mua. Vua hỏi cớ sao, ông Da-Tát trả lời: "Vì đầu người là một vật hèn hạ, không có giá trị gì". Vua lại hỏi: "Chỉ có một cái đầu này là hèn hạ hay tất cả đầu người đều hèn hạ?" Ông đáp tất cả đầu người đều hèn hạ. Vua bèn hỏi: "Vậy đầu trẫm đây cũng hèn hạ sao?" Ông Da-Tát sợ hãi không dám nói, sau vua bắt ép ông phải thú nhận đầu vua cũng hèn hạ. Vua bèn giảng cho ông Da-Tát nghe rằng: "Phải ngươi muốn cản ta đừng lạy các vị Sa Môn là nhà ngươi có ý kiêu căng tự đắc. Nhưng cái đầu của Trẫm đây là một vật hèn hạ không ai thèm mua, vì cúi đầu xuống mà được thêm công đức, thêm giá trị thì phỏng có hại gì? Nhà ngươi muốn chỉ trích các thầy Sa môn là người các cấp, nghĩa là không sang trọng nhưng nhà ngươi không rõ ân đức của các thầy. Khi nào có đi ăn tiệc, ăn đám cưới thời mới nên hỏi đến giai cấp, chớ đã đi tu học đạo, phân biệt giai cấp làm gì? Người sang trọng danh giá bị tội nặng thời ai cũng nói người này là kẻ có tội, và ai cũng đem lòng khinh bỉ. Nếu con người hèn hạ mà tu nhân tích đức thời ai cũng kính trọng, ai cũng cúi đầu". Vua nói đến đây, bèn chỉ hẳn vào ông Da-Tát nói lớn rằng: "Nhà ngươi há lại không nhớ câu này của Ðức Phật Thích Ca sao? Ngài dạy: Người có trí thời dầu vật không có giá trị cũng làm nên có giá trị". Ta muốn theo Phật, ngươi lại can gián ta, ấy là bất trung. Ðến khi ta nằm xuống đất như cây mía kia, thì dẫu muốn lạy, muốn cung kính cũng không sao được nữa, thời làm thế nào có công đức? Vậy ngươi nên để yên ta lạy các vị Sa môn kiếm chút phúc đức. Nếu người nào dám tự nói: 'Ta là người đáng tôn trọng hơn tất cả', thời ấy là người u mê nhất đời. Nếu lấy huệ nhãn của Ðức Phật mà xem xét thân thể, thời biết thân ông Vua và thân mọi người cũng giống nhau chỉ cái phù hoa bề ngoài. Nhưng cốt yếu ở đời là lòng đạo đức thời trong thân thể người hèn hạ nhất đời cũng có thể được. Chính cái ấy là người trí giả gặp đâu cũng phải cung kính, phải vái lạy vậy".
Trích trong chuyện Vua A Dục
(Phật Pháp Ngành Thiếu; Thích Minh Châu, Thích Ðức Tâm, Thích Thiện Ân, Thích Chân Trí)
Ðánh máy: Trúc Oanh, GÐPT Từ Ân, Hoa Kỳ

Sơ Thiện | Chương Trình Tu Học | Thư Viện Lam | Trang Chính


ÐỨC PHẬT VỚI LA HẦU LA
(chuyện Ðạo Bậc Sơ Thiện)
Khi La-Hầu-La (con của Ðức Phật Thích Ca) chưa thành đạo, tâm tánh thô tháo, lời nói ít thành tín. Phật bảo La-Hầu-La rằng: "Ngươi hãy về ở tịnh xá Hiền Ðộ, giữ miệng nhiếp ý, siêng tu kinh giới". La Hầu La vâng theo lời Phật dạy về ở tịnh xá Hiền Ðộ 90 ngày, tàm quý tự hối ngày đêm không dừng nghỉ. Một hôm Ðức Phật an tọa, La-Hầu-La nhiếp tâm đứng hầu một bên. Phật bảo La-Hầu-La rằng: "Ngươi hãy bưng chậu nước đến đây, rửa chân cho ta". La-Hầu-La vâng lời rửa chân Ðức Phật. Khi rửa xong, Ðức Phật bảo La-Hầu-La rằng:
- Ngươi có thấy nước rửa chân trong chậu kia không?
- Bạch Thế Tôn, con thấy.
- Nước ấy có thể dùng để ăn uống súc miệng được không?
- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được. Nước ấy trước kia trong sạch, nay vì rửa chân trở thành nhớp đục nên không thể dùng.

Phật dạy rằng: "Ngươi cũng như vậy, là con ta, là cháu của vua Tịnh Phạn, bỏ sự vui sướng ở đời, làm vị Sa-Môn; nếu ngươi không tinh tấn, nhiếp thân giữ miệng, thời phải bị ba món là tham, sân, si làm nhơ nhớp tâm ý, cũng như nước đục kia không thể dùng được."

Phật lại bảo La-Hầu-La: "Hãy đổ chậu nước kia đi". La-Hầu-La liền đổ nước trong chậu ra. Phật nói:
- Chậu kia nay không còn nước nhớp nữa, vậy có thể dùng để đựng đồ ăn uống được không?
- Bạch Thế Tôn, không thể dùng được, là vì đã mang cái tên chậu đựng nước rửa và đã từng chứa nước bất tịnh.

Phật dạy La-Hầu-La: "Ngươi cũng như vậy; tuy làm vị Sa-Môn, miệng không nói lời thành tín, tâm tánh lại cương cường, chẳng niệm tinh tấn, thường bị tiếng đồn không tốt. Thật cũng như cái chậu rửa kia, không thể đựng đồ ăn được."

Ðức Phật lấy ngón chân hất cái chậu rửa, khiến chạy lăn tròn, nghiêng qua nghiêng lại vài lần mới dừng lại. Phật bảo La-Hầu-La:

- Ngươi có tiếc cái chậu bị bể không?
- Bạch Thế Tôn, cái chậu để rửa chân là vật không quý giá gì. Trong ý tuy có tiếc đôi chút, nhưng không đến nỗi thiết tha lắm.

Phật bảo La-Hầu-La: "Ngươi cũng như vậy, tuy làm người Sa-môn, không nhiếp thân và miệng, nói lời thô ác làm hại nhiều người, thời trong chúng không ai thương, người trí thức không ai tiếc, thân chết hồn luân chuyển trong ba đường dữ, sống chết vô lượng, các Hiền Thánh không ai thương tiếc; cũng như ngươi nói không tiếc cái chậu nữa." La-Hầu-La nghe lời Phật dạy, lấy làm hổ thẹn và sám hối tất cả lỗi lầm đã phạm.
Kinh Pháp-Cú Thí Dụ
(Phật Pháp Ngành Thiếu; Thích Minh Châu, Thích Ðức Tâm, Thích Thiện Ân, Thích Chân Trí)
Ðánh máy: Trúc Oanh, GÐPT Từ Ân, Hoa Kỳ

Sơ Thiện | Chương Trình Tu Học | Thư Viện Lam | Trang Chính


ÐỨC PHẬT ÐỘ CHO NGƯỜI GÁNH PHÂN
(chuyện Ðạo Bậc Sơ Thiện)
Thành Xá Vệ có môt người Chiên-Ðà-La, sống về nghề đổ phân. Một hôm, Ðức Phật gặp đi giữa đường bèn kêu lại. Người đổ phân thưa rằng: "Con là người gánh phân ô uế không sạch, con không dám lại gần Ngài". Ðức Phật nói rằng: "Ta nay muốn cứu độ cho người". Rồi Ðức Phật tự thân dắt người gánh phân xuống sông Hằng tắm rửa sạch sẽ, và đưa về Tịnh-Xá Kỳ-Hoàn cho xuất gia làm vị Sa-môn. Người gánh phân tu hành rất tinh tấn cần khổ chuyên tâm, nên chưa đầy một tuần chứng quả A-La-Hán, thần thông tự tại. Lúc bấy giờ vua trong nước nghe tin Ðức Phật độ cho người Chiên-Ðà-La, lấy làm bất mãn cho rằng làm vậy ô nhuế hàng Sa-môn, và làm khó khăn sự kính lễ của các hàng vua chúa, liền đến tịnh xá trách Ðức Phật.

Khi đến chỗ Phật ở, thấy một vị Sa-môn uy nghi đức hạnh, ngồi thuyền trên một tấm đá, hiện nhiều thần thông kỳ diệu. Vua vào lễ Phật và bạch rằng: "Bạch Thế Tôn, vị Sa-môn kia, danh hiệu là gì, sao lại có nhiều thần thông như vậy?" Phật bảo rằng: "Ðó là người gánh phân, nhờ công hạnh tinh tấn nên chứng được quả A-La-Hán." Rồi Ðức Phật dùng thí dụ cho vua rõ rằng: "Như ở trong bùn nhơ bẩn, có nở một hoa sen thơm ngát, vậy Bệ-hạ là người có mắt, Bệ-hạ có hái lấy hoa kia không?" Vua đáp: "Ðóa hoa tuy mọc trong bùn lầy mà thơm ngát hương quý, rất nên dùng để tự trang nghiêm. Còn bùn lầy nhơ bẩn kia thì nên quán xem như là trạng thái của bà mẹ, chính tự trong bào thai mà sanh nở đóa hoa công đức".

Lúc bấy giờ vua lại bạch Phật rằng: "Vị A-La-Ha trước làm nghề đổ phân, nay công quả tu hành viên mãn, chứng được những quả đức không thể nghĩ nghì. Tôi xin nguyện luôn luôn cúng dường mười món cần thiết, không dám để thiếu thốn".

(Phật Pháp Ngành Thiếu; Thích Minh Châu, Thích Ðức Tâm, Thích Thiện Ân, Thích Chân Trí)
Ðánh máy: Trúc Oanh, GÐPT Từ Ân, Hoa Kỳ


Sơ Thiện | Chương Trình Tu Học | Thư Viện Lam | Trang Chính